Giai đoạn 1: Vỡ lòng, muốn kinh doanh online nhưng không biết nên làm gì đầu tiên
Năm 2012 khi vừa ra trường, là một tờ giấy trắng như nhiều người, tôi nhận được lời mời cho vị trí quản lý cho một công ty bán hàng. Cứ nghĩ rằng do CV của mình hay quá, mình tài quá nên vừa ra trường được lên “sếp”, có đâu, nó dụ tôi làm chuyến xe dài 500km để phỏng vấn làm đa cấp, dù trước đó tôi có yêu cầu cần một mức lương ổn định để sống ở thành phố xa quê. Ấy thế mà nó vẫn lừa tôi được. Bám trụ thành phố được 2 tuần mà không tìm được công việc phù hợp, tôi bỏ về nhà. Tôi căm thù đa cấp từ lúc đó và lập một fanpage tên Danang Work để giúp đỡ các bạn vừa ra trường cũng cần việc làm như mình.
Thời đó làm Facebook sướng lắm, đăng bài được rất nhiều tương tác. Tôi chăm chỉ lục tìm tất cả thông tin về việc làm tại Đà Nẵng ở các trang tuyển dụng lớn khác, ở các trang rao vặt và các nhóm Facebook với một cái tâm miễn phí, một cái tâm chỉ muốn làm gì đó cho đời, có ai tìm được việc là tôi vui rồi. Chỉ 4 tháng sau, trang Fanpage của tôi đạt được 20.000 người theo dõi, rồi 4 tháng tiếp theo lên 220.000 người. Đây là Fanpage đông người theo dõi nhất Đà Nẵng lúc đó. Nhận thấy thông tin việc làm mỗi ngày rất nhiều, không thể spam mãi trên Fanpage được nên tôi lập một forum VBB với tên miền tuyendungdanang.org, người dùng đổ từ Fanpage sang ồ ạt khiến trang web tuyển dụng của tôi có lượt truy cập lớn nhất 13 tỉnh thành miền Trung. Với tinh thần làm việc chỉ “cho vui”, “giúp đời”, bỗng nhiên tôi có lợi nhuận khi hàng loạt các công ty trả tiền quảng cáo treo banner, nhà tuyển dụng trả tiền để ghim tin VIP. Cái thời mà lương công chức chỉ có 2,8trđ thì thu nhập từ quảng cáo 21trđ thực sự nhiều người mơ ước. (Nó tương đương với thu nhập 60-70tr bây giờ).
Rồi Mark xoăn búng tay, tôi bay Fanpage, không có nguồn traffic từ Facebook đổ về. Tôi thất bại! Bỏ về làm nhà nước
Thời điểm 2014, khi đó tôi còn là công chức trong một cơ quan cấp huyện. Một công việc ổn định cũng không vấn đề, nhưng cuộc sống không có gì đặc sắc. Tôi lúc đó 23 tuổi, động cơ làm giàu cũng giống như các bạn thôi: Muốn có nhiều tiền để oách, để mua những thứ mình muốn, để được người khác công nhận “tuổi trẻ tài cao”.
Cũng như hầu hết mọi người ở giai đoạn này, tôi chỉ nghĩ: “Phải bán gì đó”, nhưng cụ thể là “bán cái gì, rồi hàng nhập từ đâu?” thì không biết.
Tôi nghĩ Đà Nẵng đẹp vậy, sao không làm một Fanpage chuyên về chia sẻ kinh nghiệm du lịch, review đồ ăn ở Đà Nẵng. Thiên thời – Địa lợi – Nhân hòa, lúc đó Đà Nẵng đang là ngôi sao sáng của cả nước, tốc độ tăng trưởng cao, cả nước đổ dồn về Đà Nẵng. Tôi chỉ đơn thuần là xào nấu lại các bài viết có sẵn rời rạc thành một bộ sưu tập các địa điểm ăn uống, vui chơi thu về hàng nghìn lượt chia sẻ, không ít các video vượt mốc 1 triệu views. Chỉ sau 3 tháng Fanpage của tôi cực kì nổi tiếng tại Đà Nẵng, được hàng nghìn lượt checkin. Cái gì đến rồi sẽ đến, tôi lại nhận được lời mời đăng bài quảng cáo cho các nhà hàng, đặc biệt là khách sạn sẵn sàng trích lại từ 20-30% tiền phòng. Cảm giác cầm những đồng tiền đầu tiên khi thất bại rồi làm lại vô cùng tuyệt vời.
Rồi foody.vn gửi thư nhăm nhe đòi kiện tôi về tội sử dụng hình ảnh trên website của họ mà chưa được sự đồng ý, ảnh hưởng tới cạnh tranh thị phần quảng cáo của họ. Tôi lại bỏ dở ý tưởng này nhưng cảm thấy rất tự hào. Chỉ một cá nhân nhỏ bé nhôm nhựa mà cũng làm ông lớn phải dè chừng!
Các bạn để ý. Hai kèo trên của tôi đòi hỏi thời gian chăm sóc nội dung kĩ càng, tiền thu về lâu. Thời điểm đó tôi chưa biết FB Ads là gì, chỉ đơn thuần là tạo 1-2 nick FB rồi đi mời người ta like Fanpage, cần mẫn như một con ong. Tôi nghĩ: Tại sao không tìm một sản phẩm nào để có thể bán có lời ngay cho chắc?
Cách làm: Tôi tham gia các group về nguồn hàng, rồi từ đó biết được alibaba, 1688, taobao… thế giới như mở ra tầm vũ trụ khi tôi biết được bí mật rằng những nguồn hàng tiêu dùng xung quanh mình từ bé đến giờ đa số đều nằm ở đây, và giá tiền nó có khi chỉ bằng 1/5 giá ngoài đường. Hèn gì mấy bà cô, ông chú bán tạp hóa bao nhiêu năm nay giờ lại lắm tiền thế.
Tôi nghĩ: Nhập thử một vài mặt hàng, mỗi thứ tầm 50 mẫu để bán thử chắc chắn sẽ thành công vì giá rẻ quá mà!
Thực tế: Thất bại chứ sao! Nguyên nhân thất bại có thể kể đến vài ý chính như sau:
– Do đăng bán trên FB cá nhân, lúc đó FB của tôi chỉ có chừng 500 bạn bè.
– Đăng bán trên hội nhóm thì đông người quá nên có thể lượt tiếp cận của mình thấp.
Và tôi cố chấp: Chắc chắn nguyên nhân là do mình chưa tiếp cận được một lượng người lớn hơn, chứ hàng vừa rẻ, vừa đẹp thế này sao không bán được!
Giai đoạn 2: Với tư duy không bán được hàng là do lượt tiếp cận quá thấp, tôi tự học quảng cáo Facebook
Ở giai đoạn này, tôi cũng như các bạn, ra ngân hàng làm một cái thẻ VISA, chính thức bước chân vào lĩnh vực FB Ads. Lần đầu trong đời cầm thẻ VISA cảm giác oách thật, như Việt Kiều hay người có tiền sành điệu